Góc nhìn: Tấm áo trách nhiệm của Rooney

23/02/2014 20:47 GMT+7 | Man United

(Thethaovanhoa.vn) - Cú vô lê cháy lưới Crystal Palace của Wayne Rooney không phải một biểu hiện của tình yêu hay niềm vui của bản hợp đồng mới được gia hạn. Đấy đơn giản là tiếng nói của trách nhiệm, tài sản đáng trân trọng nhất của Rooney.

1. Wayne Rooney thật đáng ghét!

Cứ gặp khúc mắc gì với Man United là anh lại vùng vằng đòi ra đi, hoặc im lặng suốt thời gian dài để mặc cả.

Năm 2010, anh đòi đến Manchester City sau khi chỉ trích Man United thiếu tham vọng. Anh dính vào scandal với gái gọi Thompson, lục đục chuyện gia đình để ảnh hưởng đến phong độ. Chỉ đến khi Sir Alex lên tiếng bảo vệ và Man United đồng ý tăng lương, Rooney mới ngoan ngoãn ở lại.

Năm 2013, Rooney bắn tiếng muốn ra đi sau khi David Moyes nói rằng anh không quan trọng bằng van Persie. Rooney đòi đến Chelsea sau khi Jose Mourinho hứa rằng anh sẽ được hạnh phúc ở London, và được chơi tiền đạo -  vị trí anh yêu thích. Chỉ đến khi ông Moyes làm rõ những hiểu lầm, Rooney mới ngoan ngoãn ở lại.

Mới nhất, tin đồn rằng Rooney sẽ rời Man United cuối mùa này nếu đội bóng không lọt vào tốp 4 dấy lên. Phong độ cả đội bóng phập phù đến mức không thắng liền 3 trận ở Premier League, và phá hết kỷ lục buồn này đến kỷ lục buồn khác. Đùng một cái, Rooney được gia hạn hợp đồng đến năm 2019, với mức lương tăng lên 300 nghìn bảng/tuần, là lập tức Rooney ghi bàn và Man United hạ Palace. Đấy mới là chiến thắng sân khách đầu tiên của Quỷ đỏ trong năm 2014.

2. Wayne Rooney thật đáng yêu!

Dù các đồng đội tại Man United có đá tệ đến mức nào thì anh vẫn chiến đấu như một con mãnh hổ. Van Persie dứt điểm hỏng thì anh sẽ lại chuyền cho tiền đạo Hà Lan một đường chuyền khác. Michael Carrick để mất bóng thì Rooney chẳng nề hà lao xuống cướp hộ đồng đội. Những lần Rooney lùi xuống phòng ngự là chuyện hiển nhiên suốt 10 năm qua.

Cristiano Ronaldo đã lên kế hoạch rời Man United từ năm 2008, ngay sau khi vô địch Champions League tại Moskva, nhưng Rooney thì vẫn ở lại bất chấp đội bóng có thua hay thắng. Mùa này qua mùa khác, anh làm phó cho Ronaldo, Berbatov, rồi làm phó cho van Persie. Mang tiếng là ông Moyes đồng ý cho Rooney chơi tiền đạo, nhưng thực ra, anh phòng ngự nhiều hơn bất cứ tiền vệ nào.

Trách nhiệm của Rooney trên sân khiến anh thành Quỷ đầu đàn. Anh không đeo băng đội trưởng trên tay nhưng anh là thủ lĩnh. Đội bóng khó khăn, đồng đội nhìn thái độ Rooney để đá. Van Persie đói bóng cũng chỉ biết chờ ở Rooney. Bây giờ khi Juan Mata đến, có ai để ý rằng Rooney đã cố gắng bó hẹp không gian hoạt động để nhường đất cho tiền vệ Tây Ban Nha? Anh luôn hy sinh thầm lặng.


Rooney đã cởi chiếc áo Everton xuống, để khoác lên chiếc áo trách nhiệm Man United

3. Sẽ thật bất công nếu nói rằng cú đá cháy lưới Palace của Rooney là tiếng nói của 60 ngàn bảng/tuần cộng thêm vào tấm séc trả lương cho anh. Rooney 240 ngàn bảng/tuần chẳng khác gì Rooney 300 ngàn bảng/tuần. Cú đá ấy không làm nên sự khác biệt của anh, mà chỉ tôn vinh tầm quan trọng của anh.

Có thể Rooney không yêu Man United thật, nhưng không ai bắt một cầu thủ phải yêu đến chết đội bóng anh ta đang phục vụ. Paul Scholes yêu Oldham từ nhỏ. Jamie Carragher cũng yêu Everton. Rooney từng thề rằng sẽ chỉ yêu và cống hiến cho Everton, nhưng đã dốc sức vì Man United được 10 năm ròng. Tình yêu đôi khi không quan trọng bằng trách nhiệm, mà trách nhiệm phải được tưởng thưởng bằng quyền lợi. Với Rooney, đấy là những thứ quyền lợi mang tính thời điểm như 1 câu xoa dịu: “Cậu sẽ được chơi tiền đạo”, hay một hợp đồng dài hạn cam kết tương lai.

Cho dù Rooney cứ đáng yêu và đáng ghét thất thường, thì cũng đừng vội khoác lên người anh những áp đặt về tình yêu hoặc sự thủy chung. Hãy nhìn Rooney chạy trên sân đi, để thấy rằng những giọt mồ hôi anh đổ xuống đáng giá hơn bất cứ thứ tình cảm nào.

Đỗ Hiếu

Cùng chuyên mục
Xem theo ngày
Đọc thêm